Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

NHIÊN - Thơ NGUYÊN QUÂN


từ NHIÊN
            hạnh mộng                                                       
                          tôi về
            gởi trong con chữ
            bộn bề tang thương
                                

                                
            1……….12

13

ẩn dấu trong tinh thể trùng khơi
bầy ốc hoa mang giấc mơ màu sặc sỡ
em vội vã duỗi đôi chân trần chạy theo từng
vòng sóng nước tìm khoảng khắc
trong mơ chòng chành trùng khơi những
bóng thuyền xa phía chân trời linh lang
mây trắng hội tụ về tinh mơ  vũ điệu ngọt ngào
em bắt được chưa
lời ru mùa biển động của
gã thủy thủ bị cầm tù trên hải đảo xa xôi

14
gã ăn mày  trước cổng
chùa chiếc nón cời che
khuất khuôn mặt phía đôi
mắt tối vọng xin điều bất

khả chiều rưng rưng hồi
kinh nguyện chiếc lon rỉ
sét nằm nghiêng hứng bốn
mùa mưa nắng dưới đôi

mắt vốn hững hờ lơ
láo giữa hai bờ thiện
ác tiếng mõ gõ lùa
bàn chân hành hương đi

về phía trước ngọn bửu
tháp chứa tro bụi ngàn
năm hương khói mù che
mặt nhân gian gã ăn

mày khuất mặt vẫn xếp
bằng trước cổng chùa từ
tâm lẩm nhẩm van xin
chiếc lon rỗng quay tròn.

15
             nếu những nỗi buồn và sự ám ảnh về một lần bội
tín của em được tẩy xóa dễ dàng nhẹ nhàng như
cú nhấn nút D… bàn phím

có thể anh sẽ không còn gì hối tiếc và những cơn
nhói đau trong lồng ngực sẽ không còn phập
phù theo bản tin dự báo thời tiết

mỗi ngày sẽ không còn nhìn những khuôn mặt chung
quanh tươi vui hay cau có để điều chỉnh thở hít khí
trời sao cho hợp pháp

nhưng những ngón tay không nối mạch với những sợi
thần kinh lạnh mà bắt dòng từ trái tim nóng hổi

nên anh không thể nhấn nút triệt tiêu bộ nhớ nơi sự bội phản mỗi một phút mỗi giây hiện hữu triệt tiêu chính
trái tim mình
……………………………..30.

TRANG TRẠI GÀ, Phong Điền, TTHUẾ. 
   ( Trích từ bản thảo tập thơ NHIÊN )  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét