Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011

MÀU SƠN DẦU - VIÊM TỊNH











em khuất tất trong chuổi thời gian
những con số từ 1 đến 12
lạnh lùng vòng ẩn dụ

ướt đẩm cơn mưa cuối năm
mùa đông, người thành phố vội vã trở về
ngôi nhà luôn để ngỏ

ngoài hành lang
màn sương  nước mờ ảo
khuôn mặt và tiếng cười pha lê
quên lời hẹn
vô tình

có phải anh chỉ là
cơn mưa hạ.
mưa tháng 11.26 ở Huế
VIÊM TỊNH

Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

TÂY THI - VIÊM TỊNH














TÂY THI


Em cười lụa xé tơ tằm
Cho ai đứng lại nghe thăm thẵm buồn
Đưa nhau vào chốn mê tuông
Nụ mãn khai cũng như tuồng chèo thôi.


U.U.


Trăm năm hẹn cuộc vuông tròn
Xa đi có mấy lối mòn mộng du
chờ nhau trong nẽo sương mù
rời thôi thấy được u u một màu.


VỌNG


Uống nước sông Hương
Chôn chân núi Ngự
Nghe chuông Thiên Mụ
Vọng tình Trà Am.


NHƯ RI


Ta thấy mặt đất phẳng như lỳ
Té ra lủng củng tựa như ri
Sông dài mấy chập bờ như bến
Ai đứng ở mô cũng gập gềnh.


LI BÌ
Gửi Văn Viết Lộc
Có người đi du lịch
Để lại ta một mình
Ngu chi ta không uống
Rượu mô cũng li bì.


TÀ LUNG


Anh còn nữa thời gian yêu em
Nguyệt tà lung say niềm cỗ độ
Gió mây se sua hương sông Bé
Ngự Bình ơi ta đứng chỗ mô?


SƯƠNG KHÔ


Ngủ một giờ rượu thoáng bay
Tỉnh rượu Nam Kha nằm say tại chỗ
Ai ngờ ri, ai ở mô
Sao ta lãng đãng sương khô giọt buồn.


NGUYỆT MỜ


Ơi em, tình vẫn dấu yêu
Phương Nam mà ngỡ buổi chiều Huế xưa
Tà lung là chuyện sông mưa
Yêu là chết một điểm mùa tình nhau.

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

TRONG NHỮNG THÁNG NGÀY - VIÊM TỊNH











Tháng mười hai, lời anh tràn về những hạt mưa. triền đồi xuôi lạnh hẹn hò tình ái.màu áo len pensée đẩm nước. vòng tay người ấm khúc thánh ca. quyện trong tri nhớ nhau những nụ hôn đẳm hơi sương buổi chiều dốc phố. giọt cà phê tùng song sánh tuổi yêu, ngọt lịm môi cười hạnh phúc.

Tháng mười hai, chuyến bay muộn từ phố núi này qua phố núi em. ánh mắt nhìn như đã thăm thẳm tiếng chuông nhà thờ vọng lại. em vẫn nghe dạ khúc cho tình nhân trong những đêm không qua mau. Ngôi nhà bên đường ra khu vườn lặng lẽ dấu chân người
để lại, niềm riêng cho em.

Tháng mười hai, tên em là tiếng thầm gọi người yêu dấu. mơ hồ như
hơi sương mờ than thở.anh ngồi suốt những giờ trong đìu hiu cây cỏ. phút giây sẽ biền biệt cũng gọi về. lang thang với những sắc hoa sương giá, tà dương bên phía núi, mờ tầm nhìn với vong niềm riêng. nỗi cô đơn của hai người.

Tháng mườì hai, bức tranh biển xa lạc lõng trên bức tường gỗ xỉn màu. người đàn ông ôm tâm sự rờn rợn một mối tình màu hoa đào. Hoa và hồng nhan huyền hồ, thời gian vô tình vẫn thắm đẳm sắc màu xuân nhị. Đôi kính gìa nua trên chiếc bàn buồn bã day dứt độc thoại trong căn phòng lặng lẽ, ẩn kín một niềm đau không tên.

Tháng mườì hai xa xăm.
VIÊM TỊNH