Thứ Hai, 5 tháng 3, 2012

HÀNH TUNG TÔI CÒN LƯU DẤU NƠI NGƯỜI? - CAO THOẠI CHÂU

Mải mê tìm tôi đã quên mình
Dẫu rằng tôi cũng có tên riêng
Căn phòng trọ kia còn có số
Huống chi người có giấy khai sinh

Quên mất mình quên tuổi quên tên
Hình dung không nổi một chân dung
Khi đèn tắt nhìn lên tấm vách
Người nào không biết lạ hay quen

Quên ngôi làng nơi đã ra đi
Tiếng ve kêu ran rát trưa hè
Giọt lệ rơi trên con đò dọc
Không bao giờ có thể hong khô

Biết bao lần trời đổ mưa mau
Mưa buồn làm ướt những cơn đau
Cả những niềm vui dù dấu đi thật kỹ
Không kịp trôi thì cũng ướt trong chiều

Mải mê tìm tôi quên không đợi
Trời bây giờ đã sắp tháng Tư
Tháng Giêng và tháng Hai không còn trên lịch
Qua đi không biết tự bao giờ

Quên mình không biết gọi tên chi
Tên tôi người đã bụm mang đi
Nước đã theo dòng ra tới biển
Bầy dã tràng đáp lại rất vu vơ

Tôi quên mất mình từng đã sống
Trong lòng từng có lúc cưu mang
Chân dung giữa cõi sầu vô hạn
Và sầu nào không có tên riêng!

Không biết bây giờ hành tung tôi
Còn lưu dấu lại trái tim người
Bởi tôi nhớ đôi lần bất chợt
Xung quanh người mờ mịt khói sương bay
27-2-2012
CAO THOẠI CHÂU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét